Nov 9, 2012

Linda Lê: Sóng Ngầm

Lame de fond của Linda Lê đã không được Goncourt, sau khi đã vào rất sát nút. Thật là đáng tiếc.

Ý tôi nói thật là đáng tiếc cho Giải Goncourt :)

Sau đây là đoạn mở đầu cuốn tiểu thuyết của Linda Lê, chương mang tên "Giữa đêm". Đây là độc thoại của ông bố, "Van". Trong truyện còn có cô con gái, người vợ và người tình của người đàn ông này nữa.

-----------


Lúc còn sống tôi chưa từng lắm lời. Giờ nằm trong cỗ quan tài rồi, tôi tha hồ mà lảm nhảm. Kể từ khi nắp áo quan đóng lại, tôi chỉ còn một mong muốn: tự biện minh, định rõ vai trò của mình trong các sự kiện đã xảy tới, đưa vài manh mối để hiểu đầu cua tai nheo của dù chỉ một chuyện vặt vãnh. Tôi không mang thiên hướng ham tiếc nuối, nhưng tôi cần kiểm điểm lương tâm, dù cho kể từ giờ việc ấy thật vô ích. Ký ức bản thân mà tôi để lại là ký ức về một kẻ chuyên có những giải pháp lập lờ, hay trì hoãn, lo không làm ai mếch lòng, sao cho không làm mọi sự tồi tệ thêm vì thiếu khéo léo. Tôi không phải một lão cú mèo già chỉn chu, cũng không phải kẻ gây rắc rối lúc nào cũng nghĩ mình ở trên thiên hạ. Không hề, tôi chăm chắm để không làm người thân bực bội, không chỉ vì hãi hùng những bất hòa trong nhà mà còn vì tôi không phải loại người hay gây chuyện. Với tôi không gì quý hơn sự bình yên của tâm trí, và tôi hết sức ham muốn đạt tới trạng thái an lành mặc cho những đòn đau phải nhận. Những bão bùng hỗn loạn trong đầu óc, tôi đã biết quá nhiều rồi. Chắc ở tiền kiếp tôi đã gây nghiệp lớn lắm nên kiếp này phải gánh nợ suốt năm mươi năm sống trên đời. Tôi chẳng tin gì, không tin vào một ông Chúa nhân từ mà cũng không tin một kẻ Mặc Khải đầy lòng khoan dung. Kinh kệ đạo Phật đã chẳng giúp được gì cho tôi, nghiên cứu Những Bài Thuyết giáo của Bossuet tôi chỉ học được mấy lối hành văn. Mặc dù không theo đạo nào, chiều hướng ưa chuộng duy linh luận ở tôi đã dẫn tôi đến chỗ đặt lên hàng tối cao những vấn đề vượt quá tầm hiểu biết con người. Tôi từng cố công xuyên thủng màn bí ẩn của thuyết mục đích, đòi các nhà duy cảm chủ nghĩa mang lại cho tôi khoái cảm mỹ học, đòi các nhà lãng mạn phú cho tôi niềm khát khao tới cái vô hạn. Tôi đã hút lấy cốt tủy của những thứ văn chương bổ dưỡng nhất nhằm chiếm giữ lấy tâm hồn nhưng, giống con rắn cứ cắn đuôi mình, tôi đã đổi những nghi ngờ để nhận về một thứ khoa học chẳng giúp được tôi mấy trong việc soi tỏ những tan nát của mình. Tôi đã rất chuyên cần bồi bổ văn chương với hy vọng tìm thấy ở đó nếu không phải hạnh phúc thì ít nhất cũng là một sở thích cháy bỏng với những sáng tạo đáng kinh ngạc. Chỉ còn lại vài mẩu lẻ tẻ, những ngôi sao xa xôi còn nhấp nháy sáng - trong dải ngân hà ấy, Vautrin ở cạnh Bà Verdurin, Molloy với Bardamu, AQ với Sganarelle, Achab với Salomé, Philoctète với Ophelia… Danh sách chưa đầy đủ, còn cần thêm vào những nhân vật phụ mà tôi từng thích thú xếp loại (một công việc tỉ mẩn tuyệt đối vô tích sự). Nhưng mọi thứ đã rối tinh lên trong cái đầu khốn khổ của tôi.

-----------

Trước tôi đã nói, giờ vẫn thấy đúng: Linda Lê quá cỡ không chỉ cho độc giả Việt Nam, mà nhất là cho nhà văn Việt Nam.

14 comments:

  1. Mình đoán mò mà cũng trúng :p

    ReplyDelete
    Replies
    1. Xem tên entry của PA25 kìa: Thánh Augustin đi xe Ferrari tiến vào Goncourt :pp

      Delete
  2. Một mở đầu như mơ ước của em được mở đầu một bộ phim từ lời một người quá cố. Gợi nhớ Sunset Boulevard tí chút. Thế quá cỡ thì liệu độc giả có cơ được đọc không ta?

    ReplyDelete
    Replies
    1. Quyển này nổi tiếng quá rồi thế nào cũng có người làm, khó là khó lúc ban đầu thôi, mở xong đường rồi bạn quái nào đi mà chẳng thấy hanh thônh :p

      Delete
  3. Không biết cuốn này đã dịch sang tiếng việt chưa nhỉ : Daniel Pennac, Chagrin d'école ?

    ReplyDelete
    Replies
    1. Rồi thưa bác, tên là Nỗi buồn thời cắp sách.

      Delete
  4. Rất ngưỡng mộ bác Nhị Linh

    ReplyDelete
  5. Bác Linh chỉ đường giúp em tìm mấy cuốn sách còn lại của Linda Lê với, em chỉ có 3 cuốn được dịch sang tiếng Việt là: Tiếng nói, Vu khống và Lại chơi với lửa thôi. E đang cần gấp lắm! Đa tạ bác và mong bác giúp em...dài dài, vì em cũng chót mê Lê rồi!

    ReplyDelete
  6. có "Tiếng nói" là kinh rồi còn gì

    trước ở VN có thể mua được vài quyển ở tầng 2 hiệu sách lớn Tràng Tiền, góc Nguyễn Xí-Tràng Tiền, giờ không biết còn không

    nhanh nhất và chắc nhất dĩ nhiên là đặt/nhờ mua từ bên Pháp

    ReplyDelete
  7. Bác Nhị Linh ơi, Lame de Fond vẫn chưa được dịch ra tiếng Việt ạ?

    (Cháu đã thấy La Mã sụp đổ, Sự thật về vụ án Harry Quebert, Yersin: Dịch hạch và Thổ tả nhưng chưa thấy gì liên quan đến Sóng ngầm).

    Phải chăng Sóng ngầm quá khó để chuyển ngữ?

    ReplyDelete
  8. à, tại người dịch có chút việc bận thôi

    ReplyDelete
    Replies
    1. Cám ơn Bác!

      (Cháu đang rất nóng lòng đây)

      Delete
    2. bác thấy là không có gì

      Delete