tag:blogger.com,1999:blog-8231306809195531955.post1110130876143352824..comments2024-03-27T16:38:41.930+07:00Comments on Nhị Linh: Merleau-Ponty: Văn xuôi thế giớiNhị Linhhttp://www.blogger.com/profile/10541241403754668233noreply@blogger.comBlogger16125tag:blogger.com,1999:blog-8231306809195531955.post-49595268743066495112017-09-08T08:05:10.242+07:002017-09-08T08:05:10.242+07:00ở đây có thể quay lại được với câu hỏi rất dai dẳn...ở đây có thể quay lại được với câu hỏi rất dai dẳng của Edgar Poe: vì sự huyền bí nào (sự quỷ quái nào thì đúng hơn) mà từ sự hoàn hảo tiềm năng cho trước, con người hiện thực hoá được nghèo nàn đến thế :pNhị Linhhttps://www.blogger.com/profile/10541241403754668233noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8231306809195531955.post-1975940482211232632017-09-08T01:36:20.492+07:002017-09-08T01:36:20.492+07:00"Một ngôn ngữ, đối với chúng ta là cái máy hu..."Một ngôn ngữ, đối với chúng ta là cái máy huyền hoặc đó, nó cho phép biểu đạt một số lượng vô tận suy nghĩ hoặc vật..." - có lẽ nó ko lừa, vì "vô tận" có thể tuần hoàn mà. <br />nhưng kẽ nứt hoài nghi là ở chỗ nó "chứa đựng mầm mống mọi biểu nghĩa khả dĩ, là bởi mọi suy nghĩ của chúng ta đều được dành để được nó nói ra, là bởi mọi biểu nghĩa xuất hiện trong kinh nghiệm vonhatvathttps://www.blogger.com/profile/15883472926119836630noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8231306809195531955.post-12622342861734772662017-09-06T07:49:44.359+07:002017-09-06T07:49:44.359+07:00bởi vì có sự vô tận, cho nên có (các) thực tại hay...bởi vì có sự vô tận, cho nên có (các) thực tại hay bởi vì có thực tại cho nên có vô tận? hay xét cho cùng, vô tận lại là một sự đánh lừa (nữa)?<br /><br />anw, có một điều (gần như) chắc chắn: chính sự tin nhìn thấyNhị Linhhttps://www.blogger.com/profile/10541241403754668233noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8231306809195531955.post-29925623751711703062017-09-06T04:15:23.023+07:002017-09-06T04:15:23.023+07:00"Từ rất lâu rồi người ta nói năng trên trái đ..."Từ rất lâu rồi người ta nói năng trên trái đất và ba phần tư những gì người ta nói không được ai thấy."<br />Câu mở đầu này vẫn là một câu trác việt nhất. Nó đảo ngược tình thế: sự vô tận không ở ngoài kia, nơi "thế giới," mà ở trong này, nơi có cái nhìn thấy "thế giới." Và như vậy,một trong những điều câu ấy cáo giác là tình trạng cận thị của việc nhận thức.<br />vonhatvathttps://www.blogger.com/profile/15883472926119836630noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8231306809195531955.post-68586230448020797242017-09-05T00:20:58.339+07:002017-09-05T00:20:58.339+07:00"trong hình thức phổ thông của nó, nó là nhữn..."trong hình thức phổ thông của nó, nó là những gì được tưởng tượng, nó phóng chiếu vào một lịch sử hư cấu nghĩa hiện tại của các từ, nó không giải thích nghĩa đó, mà đặt giả định về nghĩa." vậy thì, ít nhất, "từ <br />nguyên học" là một siêu hình học.<br /><br />"ngay cả khi mỗi từ, theo từ điển, mang tới một sự đa dạng lớn lao về nghĩa, chúng ta vẫn cứ đi thẳng tới nghĩavonhatvathttps://www.blogger.com/profile/15883472926119836630noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8231306809195531955.post-87483606438461477962017-08-26T07:56:00.762+07:002017-08-26T07:56:00.762+07:00ngôn ngữ vừa nói vừa không nói, vừa cho biết nhưng...ngôn ngữ vừa nói vừa không nói, vừa cho biết nhưng lại cũng vừa đánh lừa (Valéry nhắc đi nhắc lại về "không hiểu" chứ không phải "hiểu"); có lẽ chính việc chia nhỏ ngôn ngữ (và hành động nói), giống như khi người ta chia nhỏ không gian theo cách này hoặc các khác (chẳng hạn "vi phân") thì sẽ không thể tránh nỗi nghi ngờ về "chủ thể" (cũng như về chuyển độngNhị Linhhttps://www.blogger.com/profile/10541241403754668233noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8231306809195531955.post-28581082131811835472017-08-26T00:29:24.979+07:002017-08-26T00:29:24.979+07:00có lẽ là một Thần học khác. khi xoáy vào cái hốc đ...có lẽ là một Thần học khác. khi xoáy vào cái hốc đằng sau sự kiện "tôi nói", với sự mở toang ra bên trong cái hốc đó, có lẽ sẽ không thể tránh, dù có "làm" và "đang làm" che chắn cái đáy sâu ấy rồi, có lẽ vẫn ko thể tránh dẫn đến câu hỏi về đáy/đỉnh nơi cái "xung động" đó phát xuất, nhỉ? bởi ít nhất thì các "ký hiệu nền tảng" đã phải hiện ra ngay vonhatvathttps://www.blogger.com/profile/15883472926119836630noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8231306809195531955.post-77433483523203773872017-08-22T11:16:03.312+07:002017-08-22T11:16:03.312+07:00dường như, mọi hoạt động của con người đều có dính...dường như, mọi hoạt động của con người đều có dính dáng đến ngôn ngữ, và thứ duy nhất, thật ra, và đầy nghịch lý, không chạm được đến ngôn ngữ, lại chính là ngôn ngữ học, trong phần lớn sự tồn tại của nó :pNhị Linhhttps://www.blogger.com/profile/10541241403754668233noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8231306809195531955.post-25614185671269174212017-08-22T11:04:49.136+07:002017-08-22T11:04:49.136+07:00"Triết học không phải là sự chuyển từ một thế..."Triết học không phải là sự chuyển từ một thế giới loạn xạ sang một vũ trụ của các biểu nghĩa đóng kín." - "Chúng ta cần phải hiểu rằng ngôn ngữ không phải một cản trở đối với ý thức, rằng đối với ý thức chẳng có khác biệt nào giữa hành động đạt tới chính nó và hành động biểu đạt, và rằng ngôn ngữ, ở trạng thái sinh thành và sống," và hehe các triết-gia-đồ-hộp có thêm một cơ Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/06387171806029001940noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8231306809195531955.post-32231990806931654772017-08-22T03:53:01.795+07:002017-08-22T03:53:01.795+07:00"Nhưng câu hỏi liên quan tới chuyện biết tại ..."Nhưng câu hỏi liên quan tới chuyện biết tại sao lại có các câu hỏi, và làm thế nào mà lại có thể có những phi-hữu thể không biết và hẳn là muốn biết ấy, chắc là sẽ không tìm được câu trả lời trong hữu thể." - đến đây đã đến một ranh giới giữa hiện tượng với ý thức rồi. nếu sự biểu đạt không bao hàm "một omnitudo realitatis" thì "ngôn ngữ" đã phải ghi nhận nó rồi chứvô ngãhttps://www.blogger.com/profile/12379041576814865467noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8231306809195531955.post-86370677197816213352017-08-22T02:46:39.027+07:002017-08-22T02:46:39.027+07:00"Nhưng xét cho cùng đó chỉ là một ảo tượng. N..."Nhưng xét cho cùng đó chỉ là một ảo tượng. Nếu tôi không ở đó để tri nhận một nhịp điệu và xác định các chữ đang chuyển động, thì hẳn sẽ chỉ có một sự nhấp nháy chẳng nghĩa lý gì giống như các vì sao nhấp nháy, những ngọn đèn sáng lên rồi tắt đi, dưới tác động của dòng điện chạy qua." - sự vắng mặt giả định đó có vẻ ko thể thiết lập được, bởi "nếu" tuyệt đối vắng mặt thì cái vô ngãhttps://www.blogger.com/profile/12379041576814865467noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8231306809195531955.post-57549909535045185892017-08-19T18:02:30.359+07:002017-08-19T18:02:30.359+07:00chính là lúc "nó" không làm gì thì nó lạ...chính là lúc "nó" không làm gì thì nó lại đang "làm" nhiều nhất :pNhị Linhhttps://www.blogger.com/profile/10541241403754668233noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8231306809195531955.post-12683920093063759752017-08-18T23:08:42.345+07:002017-08-18T23:08:42.345+07:00hệ thống này, của "ngôn ngữ thuần túy" v...hệ thống này, của "ngôn ngữ thuần túy" với các "thời điểm của biểu đạt," hồi ứng với mô hình hệ thống thần kinh não bộ, mà choáng nhất là Merleau-Ponty mô tả nó đang vận động, đang là, đang "bắt lửa."<br />cũng là văn chương: không tránh được sự hùng biện ( - ngôn ngữ nói, nhỉ - ) "Có lẽ xét về lâu dài rồi thì điều đó cũng sẽ đúng. Có lẽ, nhờ Stendhal, chúng ta vô ngãhttps://www.blogger.com/profile/12379041576814865467noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8231306809195531955.post-27979425522300071952017-08-17T21:17:07.936+07:002017-08-17T21:17:07.936+07:00tiếp tục: Merleau-Ponty đã bắt đầu miêu tả hành độ...tiếp tục: Merleau-Ponty đã bắt đầu miêu tả hành động đọc trong mối quan hệ với "hành động tình yêu"Nhị Linhhttps://www.blogger.com/profile/10541241403754668233noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8231306809195531955.post-48906551818600558712017-08-15T01:29:02.128+07:002017-08-15T01:29:02.128+07:00tầm nhìn ở ngoài chân trời. "bởi vì ở nó đã đ...tầm nhìn ở ngoài chân trời. "bởi vì ở nó đã được viết sẵn toàn bộ kinh nghiệm tương lai của chúng ta," vậy thì từ "Chúa" cũng nằm ở trung tâm của "Chúa" giống như từ "mặt trời" nằm ở trung tâm của "Mặt Trời" và "Chúa" cũng là một "thuật toán"? những phân tích này cho thấy "thế giới" thật là trống rỗng biết bao mà nhờ vô ngãhttps://www.blogger.com/profile/12379041576814865467noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8231306809195531955.post-29952961802979101142017-08-14T11:46:17.012+07:002017-08-14T11:46:17.012+07:00tiếp tục: đã bắt đầu đến những đoạn rất xuất chúng...tiếp tục: đã bắt đầu đến những đoạn rất xuất chúngNhị Linhhttps://www.blogger.com/profile/10541241403754668233noreply@blogger.com