tag:blogger.com,1999:blog-8231306809195531955.post743191916729151766..comments2024-03-27T16:38:41.930+07:00Comments on Nhị Linh: Jean Paulhan: Les Fleurs de TarbesNhị Linhhttp://www.blogger.com/profile/10541241403754668233noreply@blogger.comBlogger11125tag:blogger.com,1999:blog-8231306809195531955.post-33186458457985620592017-11-13T11:29:53.785+07:002017-11-13T11:29:53.785+07:00nói chung là nên tránh dùng những từ như "tâm...nói chung là nên tránh dùng những từ như "tâm đắc", đấy là một trong những điều mà Jean Paulhan (có vẻ) muốn nóiNhị Linhhttps://www.blogger.com/profile/10541241403754668233noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8231306809195531955.post-80709071161046578092017-11-13T08:39:11.933+07:002017-11-13T08:39:11.933+07:00Cháu đọc mà không thể "phân loại" nó từ ...Cháu đọc mà không thể "phân loại" nó từ cách nhìn của mình được, không làm được vậy thì cháu không thể hiểu ông ấy và chú dịch ra đang nói về cái gì, thôi thì như ông ấy viết "Không, dường như không vì bất kỳ điều gì mà người ta lại muốn cự tuyệt trước ngần ấy thất vọng. Lawrence, muốn tiến lại gần con người hết mức, cay đắng lấy thành công xã hội để đọ với thất bại ở phương diện dòng chảyhttps://www.blogger.com/profile/10059582441094368350noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8231306809195531955.post-70628044746131028212017-11-12T05:28:35.279+07:002017-11-12T05:28:35.279+07:00thật là rất nhiều thứ, nhưng trước hết cái này nhắ...thật là rất nhiều thứ, nhưng trước hết cái này nhắc nhở rằng phê bình ở đây quá chìm sâu trong "nạn đói" tiếng cười cùng "sự khốn cùng" về hài hước.<br />một điều nữa, cũng nói chuyện ở đây thôi: phong cách nằm ở các từ hay các câu? mà tuyệt đại đa số "nhà văn nhà thơ" đều từ ko hiểu đến ko có ý thức về.<br />những phê phán này dẫn người ta, thường xuyên, liên tục, vô ngãhttps://www.blogger.com/profile/12379041576814865467noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8231306809195531955.post-65713953321504049602017-11-01T07:33:16.676+07:002017-11-01T07:33:16.676+07:00thật ra Paulhan có một sự viết rất sensual, cho nê...thật ra Paulhan có một sự viết rất sensual, cho nên không lạ khi Paulhan có một vị trí không nhỏ trong văn chương erotic :pNhị Linhhttps://www.blogger.com/profile/10541241403754668233noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8231306809195531955.post-90606726999534802582017-11-01T05:59:01.050+07:002017-11-01T05:59:01.050+07:00"Một trí tuệ cá nhân, ông Hiliase, còn đi xa ..."Một trí tuệ cá nhân, ông Hiliase, còn đi xa đến mức làm phân rã các chữ: tác phẩm của ông thật thú khi nhìn - thậm chí sờ nắn, bởi các chữ mới mà ông sử dụng nổi hẳn lên." lol. một lời bình luận đủ cho đề tài cho một luận án.<br />vô ngãhttps://www.blogger.com/profile/12379041576814865467noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8231306809195531955.post-51875958773441199002017-10-21T06:49:30.060+07:002017-10-21T06:49:30.060+07:00cự tuyệt và từ bỏ những chữ "nhàm" chẳng...cự tuyệt và từ bỏ những chữ "nhàm" chẳng phải là "Cách tân" hay sao; chỉ có điều, đám này rơi, và ngày càng đông, rơi vào số "những kẻ có quá ít" "bánh mì và muối của văn chương."<br />những-bông-hoa thì là những cơ quan sinh dục của cây cỏ. nên cái ẩn dụ "Những bông hoa" ở đây thật là tinh quái. chắc phải đọc đến cùng mới hiểu được.vô ngãhttps://www.blogger.com/profile/12379041576814865467noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8231306809195531955.post-4059739336265110222017-10-12T21:52:31.592+07:002017-10-12T21:52:31.592+07:00mỉa mai chẳng phải là biểu hiện tột cùng của nghiê...mỉa mai chẳng phải là biểu hiện tột cùng của nghiêm túc sao, nhưng lại, tới đó, gặp đúng một cơn "bệnh mãn tính về biểu đạt."<br />chính xác hơn, vào khoảnh khắc đó, anh ta chợt phát hiện (may thay!) "sự kỳ khôi của những gì anh ta sẵn có để nói"vô ngãhttps://www.blogger.com/profile/12379041576814865467noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8231306809195531955.post-4095040600095534342017-10-12T08:12:06.975+07:002017-10-12T08:12:06.975+07:00nhìn chung, dường như có thể coi Paulhan ở đúng cá...nhìn chung, dường như có thể coi Paulhan ở đúng cái ngưỡng của "irony", khó mà hiểu nổi tại sao làm được như thế (ý thức rất rộng chăng?)Nhị Linhhttps://www.blogger.com/profile/10541241403754668233noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8231306809195531955.post-22865410245979249642017-10-12T06:53:01.338+07:002017-10-12T06:53:01.338+07:00tuyệt diệu! đây là thứ thơ của ý thức. nó bất tận....tuyệt diệu! đây là thứ thơ của ý thức. nó bất tận. trong mỗi câu và đoạn.vô ngãhttps://www.blogger.com/profile/12379041576814865467noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8231306809195531955.post-70298164481754495102017-10-11T22:03:24.828+07:002017-10-11T22:03:24.828+07:00"đít cua" hic hic"đít cua" hic hicAnonymousnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-8231306809195531955.post-81129429799745214692017-10-07T23:27:02.617+07:002017-10-07T23:27:02.617+07:00phê bình thì có báo chí có trường có phái, nhà văn...phê bình thì có báo chí có trường có phái, nhà văn tốt thì phải đơn độc.vô ngãhttps://www.blogger.com/profile/12379041576814865467noreply@blogger.com