Tối hôm qua đến giờ uống sữa và nghe Đô Rê Mi tự dưng tôi thấy bâng khuâng :)
Nghĩ là mình tươi tắn mãi rồi bây giờ cũng phải mốc đi một cái. Ý tôi là làm một cái điểm mốc cho nó vui và để make clear (dịch là “làm rõ” kẻo lại bị mấy bác mắng) tâm trí, chứ không phải người tôi bị mốc xanh mốc đỏ rồi phải đem ra ngoài trời phơi nắng, như khối bác đang nghĩ (tôi biết thừa, biết quá thừa luôn), hay khối bác đã từng bị.
Đợi cho quyển này in xong (lẽ ra phải xong rồi đấy; tôi cũng thích cái bìa trước hơn nhưng không vote được cho nó được chọn, chứ tên sách có “cuốn sách mở” thì bìa lại có hình cuốn sách mở là chân thực quá hehe) thì coi như là gặt xong một vụ. Vụ này gieo cấy cứ cho là trong vòng trên dưới hai năm vừa qua. Coi như là xong một vụ để còn gieo cấy tiếp xen canh cây trồng mở rộng canh tác bón phân tưới nước giải (Tía em là một người nông dân/Má em là một người nông dân/Cuộc sống trên đồng bao la).
Tôi không hề có ý định giấu là mình trồng cây còn sai lầm hỏng hóc nhiều lắm (nhiều cái cũng chưa làm được cũng như để khá nhiều người phải chờ đợi) và lúc nào cũng xác định tư tưởng sống là chiến đấu, có ai bảo mình sai nếu sai thật thì nhận và sửa, mình lại đúng thì hoặc cãi lại hoặc im luôn cho xong, nếu ở giữa sai và đúng thì hoặc tranh đấu tới cùng hoặc chuồn đi hỏi (không biết thì hỏi tự ti làm gì), chứ nhất định không hì hục chày cối nát hết cả gạo và nhất định không tự dưng lại đi nhận là mình sai :)
Tôi cũng không định đang yên đang lành lại đi cảm ơn lung tung cả lên như bác Goldmund ai lại thế hehe, nhất là với ý đồ xấu. Nhưng mới học được bên chỗ bác Hòa Thượng rằng hạnh phúc nằm ở đường đi chứ không phải đích đến (cái này thì nhiều người nói lắm rồi nhưng có thêm toán học vào nó cứ xạ ảnh lung linh hết cả lên) thành thử đến mùa gặt cũng muốn cảm ơn rất nhiều người đã hợp tác, làm cùng, chỉ giáo, chửi rủa etc. Chẳng hạn như quyển Lévai nói ở trên là phải cảm ơn rất nhiều mấy bác Hung Gia Lợi.
Cuối cùng chúc các bác hưởng thụ lành mạnh và không nên lợi dụng tình thân mà gợi ý lộ liễu như bác này, bác này hay bác này. Ở đây tôi chỉ nêu tên mấy bác nhà giàu thôi chứ các bác không giàu (bằng mấy bác này) thì cũng nên lợi dụng tình thân tội gì phải không ạ :) Mấy cái bác kia vừa phải thôi nhá, chứ trong loạt title 3 chữ của tháng này vẫn còn “Bòn” hay “Hút” chưa sử dụng đâu, báo trước cho các bác biết mà đề phòng hehe.
Cuối cùng bâng khuâng bonus các bác thêm cái này (không liên quan gì đâu, tất nhiên).
Gớm, nghe đến chữ gặt cái mà đã khỏi sốt ngay.
ReplyDeleteHỏi khí không phải thế cái bìa mà bác Nhị Linh ham muốn thì hình dáng nó ra làm răng ạ? Cái cuốn sách mở kia thì em công nhận, chả lẽ lại có người có tư duy thẩm mỹ như thế hả bác?
Cái bìa trông công nhận phô :)).
ReplyDeleteSách Nhã Nam có bạn Chí (tự nhiên quên tên đệm) vẽ bìa khá đẹp, nếu không đẹp thì cũng khá ổn. À gần đây Nhã Nam có cuốn Đo Thế Giới tái bản có bìa rất đẹp. Người vẽ là Hữu Khoa.
Bạn Nhị Linh nhân dịp khỏi ốm tổ chức cafe tặng sách cuối tuần đê.
Ơ sao lại có mình trong cái bác này bác này thế kia :( Mình rất tế nhị và toàn nhân các dịp rất chính đáng, chứ có phải chả nhân dịp gì như bác kia hay nhân dịp khỏi ốm vớ vẩn như bác nọ đâu :(
ReplyDeleteA dua theo phong trào cảm ơn của bạn goldmund, tớ xin bày tỏ tình cảm đặc biệt với bạn Nhị Linh. Chịu khó vươn theo câu chữ rắc rối của NL, học hỏi được nhiều lắm. Lại thêm thú vui trêu bạn Nhị Linh, có tác dụng xả xì trét đáo để.
ReplyDeleteTớ có một mẹo khác để xả xì trét là đi mua sách. Không rõ mấy bạn hay được tặng sách thì còn cái mẹo nào để xả xì trét nhỉ ?
Được tặng sách là 1 cách giảm stress rất là tốt :-D
ReplyDeletebìa quyển đó đích xác là của bạn Bút Chì Đỗ Hữu Chí há há
ReplyDeletemà tôi có chê đâu nhỉ, tôi không thấy nó xấu, chỉ là không bằng bìa cũ có cái rễ cây; nói vậy chứ nhìn chung về mặt thẩm mỹ không nên tin vào tôi vì khi phải lựa chọn thế nào tôi cũng chọn cái kỳ cục nhất :)
bìa của anh Hữu Khoa đặc biệt được giới tiểu thương bán sách hâm mộ, tôi quen biết khá nhiều bác bán sách nên biết điều này; các bác nên quan tâm tới các họa sĩ của Nhã Nam, cả một dàn trẻ trung xinh gái đẹp giai đấy ạ
ngày trước đi học ngoại ngữ cứ bị hỏi đến câu làm nghề gì là mình lại giở thủ đoạn giả lời Ich bin Buchhaendler :)))
nói về giảm xì trét tôi cũng rất hay sử dụng cách đi mua sách, có đợt xì trét dai dẳng quá mua sách đủ 30 ngày của tháng :) đến nỗi hết cả tiền phải bới lung tung tìm được quyển nào dưới 1 euro mới mua, thế mà cũng có đấy (thuật ngữ gọi vụ này là Âm Công, ai từng sống ở khu đèn nhấp nháy đều biết)
ReplyDeletekhông muốn các bác buồn chứ tôi có nhiều sách tặng kèm chữ ký lắm đấy, mỗi cái là lại không có máu sưu tầm mới đau
giờ biết thêm một cách giảm xì trét là cho sách :) nhưng phải rình đúng lúc in the mood cơ các bác đừng vội mừng hehe
Sao bac khong tra loi "Ich bin Buchhalter", even better! :))
ReplyDeleteHA.
Hóa ra bạn Nhị Linh cũng nghe Opeth :). Tất nhiên là không liên quan gì rồi.
ReplyDeleteEm cũng mới biết vụ anh nghe Opeth :D
ReplyDeleteBand này em nghiện bài Black rose immortal.
Dạo này vẫn khỏe chứ ông anh? :)