Thấy mình động đến từ "Đại học" chắc là bạn Quách nữ sĩ mừng lắm vì nghĩ mình đã bắt đầu chịu cúi đầu đi theo con đường Đại học-Trung dung. Hic muốn nhắm nhưng chả làm được í, mới cả sống mà không extreme nghĩ cũng buồn, nhỉ:
Vẫn dám tiêu hoang cho đến hết
Ngày sau ra sao rồi sẽ hay
Ngày mai xán lạn màu non nước
Cốt nhất làm sao tự buổi này
Như thế cho nó máu ;p
Đại học ở đây là như thế này:
Tờ tạp chí này (của Viện Đại học Huế) nằm ở giai đoạn đầu tiên của nền giáo dục Việt Nam Cộng Hòa, nền giáo dục mà các bác có thể tham khảo một cách tổng quan trong bài viết của GS Lê Xuân Khoa ở đây.
Tạp chí là tình yêu nhớn của đời tôi :p chẳng hạn như Mr. Tin Văn muốn biết ngày xưa đã từng viết gì về Nguyễn Công Hoan trên Thời Tập hoặc Nguyễn Đăng Thường muốn xem lại bài thơ "Bây giờ trên quê hương chúng ta" trên Trình Bầy thì tôi tìm ra được ngay ;p
Còn đây là một ấn bản do Đại Học xuất bản, nhân vật Nguyễn Nam Châu đợt trước được nhắc tới trong vụ Nguyễn Vy Khanh:
quyển này xấu nhỉ, hình như được cứu thoát khỏi một cái bếp lò hic, nhưng mà tôi còn có nhiều quyển còn xấu thậm tệ hơn ;d kệ chứ, tốt gỗ hơn tốt nước sơn hehe
cái sàn nhà, hay cái khăn trải bàn xấu đấy, không cứu chữa được:)
ReplyDeleteđi vào thực chất đi, đừng oánh võng mãi thế ;d
ReplyDeletekhông nói đâu, vì nói ra thì phũ phàng lắm:)
ReplyDeleteCứ ngỡ là Đại học chi đạo...
ReplyDeleteBạn Nhị ạ, không cần phải tỉa tót nhau "cay nghiệt" như thế đâu. Công nhận, sống mà không extreme thì hơi chán, nhưng mà extreme thường xuyên như bạn Nhị Linh thì chỉ tổ khiến cho mụn nhọt mọc lung tung thôi....:)) :))
ReplyDeleteDạo này tớ đang bựn chứ nếu không thì cái bộ Đại học của bạn Nhị Linh xem như đứt cước...:)
mình sẽ nhờ sếp bạn cho bạn bận từ giờ đến hai mươi năm nữa cho khỏi nhòm ngó :) trả bộ MĐ đê, nhìn thấy trong cái bài ở link kia chưa, trường tư nhân của nó đấy hehe
ReplyDelete