May 31, 2011

bỉ :)

Jasselin và Hélène là cặp vợ chồng xuất hiện ở phần ba (phần cuối) Bản đồ và vùng đất. Jasselin là cảnh sát, phụ trách điều tra vụ Michel Houellebecq bị sát hại.

-----------------

Ông được đón tiếp bởi những tiếng sủa của con Michou, nó nhảy nhót tán loạn trong vòng ít nhất mười lăm phút, và bởi mùi món cá tuyết nấu kiểu Galicia - Hélène đang tìm cách đa dạng hóa các vị, từ kiểu Bourgogne sang kiểu Alsace, từ phong cách Provence sang phong cách vùng Tây Nam; bà cũng rất thạo các món Ý, Thổ và Maroc, và vừa ghi tên theo học một lớp dạy nấu đồ Viễn Đông do tòa thị chính quận V tổ chức. Ông ôm hôn bà; bà mặc một chiếc váy lụa rất đẹp. “Mười phút nữa là xong, nếu anh muốn…” bà nói. Bà có vẻ thoải mái, hạnh phúc, như mỗi khi không phải đến trường trong ngày - kỳ nghỉ lễ Toussaint vừa bắt đầu. Mối quan tâm đến kinh tế học của Hélène giảm đi rất nhiều theo năm tháng. Càng lúc, các lý thuyết tìm cách giải thích những hiện tượng kinh tế, dự báo tiến triển của chúng, đối với bà càng trở nên gần như là thiếu nhất quán, đầy mạo hiểm, càng lúc bà càng có xu hướng đồng nhất chúng với việc nói lăng nhăng thuần túy và đơn giản; thậm chí còn rất đáng kinh ngạc, đôi khi bà tự nhủ, khi người ta lại đi trao giải Nobel kinh tế, cứ như thể cái ngành này có chung được cùng sự nghiêm túc về phương pháp luận, cùng tính chất nghiêm ngặt trí tuệ như hóa học hay vật lý vậy. Mối quan tâm của bà đối với giảng dạy, cả nó nữa, cũng đã giảm rất nhiều. Xét về toàn thể giới trẻ không còn hấp dẫn bà lắm nữa, sinh viên của bà có trình độ tri thức thấp đến đáng sợ, thậm chí thỉnh thoảng người ta còn có thể tự hỏi điều gì đã thúc đẩy họ bước vào con đường học hành. Câu trả lời duy nhất, trong thâm tâm bà biết, là họ muốn kiếm tiền, càng nhiều tiền càng tốt; mặc cho cũng có một vài kỳ làm nhân đạo ngắn hạn, thì đó vẫn là điều duy nhất thực sự thôi thúc họ. Cuộc đời nghề nghiệp của bà nhìn chung có thể được tóm tắt ở việc dạy những điều ngớ ngẩn mâu thuẫn cho những kẻ ngốc đầy tinh thần cơ hội, dù cho bà tránh nói rõ ra như vậy. Bà dự tính sẽ nghỉ hưu sớm ngay khi chồng bà rời Đội Trọng án - ông thì không rơi vào trạng thái tinh thần như thế, ông vẫn luôn luôn yêu quý công việc của mình, với ông cái ác và tội ác vẫn là những chủ đề có mức độ cấp thiết, cốt yếu giống y như khi ông bắt đầu, cách đây hai mươi tám năm.

-----------------

2 comments:

  1. "vẫn là những chủ đề" chứ

    chưa hiểu bỉ cái gì, nhưng đoạn này giống mấy phim phá án của hàn xẻng quá :D

    ReplyDelete
  2. hehe đã sửa

    quyển này đặc biệt là khó chịu, rất chi là Houellebecq, khó chịu từ cả cái chỗ chả có cái gì cả ;p

    ReplyDelete