tháng ấy rồi đến tháng này
Tháng Mười một
Claudel
Tối nay mặt trời bỏ tôi lại gần một cây ô liu lớn đang được gia đình mà nó nuôi dưỡng vặt quả. Một cái thang được gác vào cây, tôi nghe thấy tiếng người nói trong tán lá. Trong làn sáng đã tắt và trung tính của giờ ấy, tôi nom thấy sáng bừng lên các quả vàng trên nền lục tối sẫm. Tiến lại gần, tôi thấy mỗi cái que nhỏ được họa ra đầy tinh xảo trên nền lục thiêng của trời, tôi ngắm những quả cam nhỏ màu đỏ, tôi hít lấy hương thật đắng và nồng. Ôi vụ gặt tuyệt diệu, được hứa cho một người, chỉ một người! thứ quả được bày ra cho cái gì mà tôi cũng chẳng biết ở bên trong ta ca khải hoàn!
Trước khi tôi đến được chỗ những cây thông thì trời tối và trăng lạnh đã rọi sáng cho tôi. Điều sau đây đối với tôi dường là một khác biệt, việc mặt trời nhìn chúng ta còn chúng ta nhìn trăng; khuôn mặt nó bị quay về phía khác và, như một thứ lửa soi đáy biển, nhờ nó bóng tối chỉ trở nên hiển hiện. - Giữa nấm mộ cổ đại này, trong cỏ dày của ngôi đền đổ nát này, dưới hình thức những quý bà xinh đẹp hay các ông già thông thái, chẳng phải tôi sẽ gặp một lũ cáo ư? Chúng đã đề nghị với tôi các câu thơ và các câu đố; chúng cho tôi uống rượu của chúng, và con đường của tôi bị quên đi mất. Nhưng những chủ nhà lịch thiệp ấy muốn trao cho tôi một sự giải khuây; họ leo lên nhau - và bàn chân hết bị lừa của tôi dấn vào lối đi hẹp màu trắng đưa tôi về nhà của mình.
Nhưng nơi đáy thung lũng tôi đã thấy lửa của con người cháy.
[1896]
No comments:
Post a Comment