Aug 26, 2011

thôi thì tập bay (hoặc bơi)


Trong bầu không khí “Trưng Vương khung cửa mùa thu” đầy lãng mạn “Thu giăng heo may cho bóng cây lạnh đầy” này mà phải nói đến chuyện phàm tục như đi xe máy và đề xuất cấm xe máy, thật không có gì buồn bã hơn. Nhưng nguy cơ không có xe máy mà đi đến “Công viên năm xưa hoa vẫn rơi tuyệt vời” khiến tôi tự bắt mình tỉnh giấc mộng sương khói để hòa vào dòng người đi xe máy trên phố mà kêu lên thật não nề: đừng cấm chúng tôi!

Tôi, cũng như rất nhiều người khác ở Hà Nội, là người đi xe máy hằng ngày. Và cũng như rất nhiều người khác, tôi rất ghét phải chịu cảnh đông đúc chen đẩy xô lấn, phải hít khói bụi và trời mưa phải mặc áo mưa mà vẫn bị nước bẩn bắn vào người. Nhưng tôi tin rằng tắc đường liên miên ở Hà Nội không chỉ là do quá nhiều xe máy, mà còn do đường thì nhỏ mà có quá nhiều ô tô.

Sáu giờ chiều mà ở chốt giao thông xế bên khách sạn Daewoo nơi phố Kim Mã cắt phố Nguyễn Chí Thanh và Liễu Giai, ta thường xuyên chứng kiến cảnh sáu chiếc xe ô tô dàn hàng ngang trên đường. Trong hoàn cảnh ấy, những tay lái xe máy “lụa” nhất của đất Hà thành cũng chịu thúc thủ, đừng nói gì đến gây tắc đường. Phố nhỏ cỡ phổ biến ở thủ đô chỉ cần một chiếc ô tô bốn chỗ đỡ hớ hênh là cũng đủ gây ách tắc, rồi đánh nhau, rồi náo loạn.

Giờ đây người ta lại nghiêm túc mà xem xét một đề xuất cấm xe máy vào các giờ cao điểm, hai tiếng rưỡi buổi sáng, hai tiếng buổi trưa và hai tiếng rưỡi buổi chiều, tổng cộng vị chi bảy tiếng mỗi ngày, nối dài thêm danh sách những ý tưởng kỳ quặc đến tuyệt vọng trong nỗ lực cải tiến tình hình giao thông ở Hà Nội. Về bản chất, đề xuất này cũng không khá hơn (ở khía cạnh duy lý) những đề xuất thuộc dạng ngày chẵn ngày lẻ, rồi căn cứ ngoại hình mà cấm hay cho phép điều khiển phương tiện giao thông, từng tạo nên cả những tranh luận sôi nổi lẫn những tiếng cười chế giễu trước đây.

Giả dụ cứ cho rằng ta áp dụng đề xuất trên đây vào thực tế: vậy thì ta căn cứ vào giờ của đồng hồ nào? hay thành phố sẽ sử dụng lại chế độ còi tan tầm xưa kia từng rất thân thương? rồi giờ cấm xe máy sẽ tính cho thời điểm dắt xe ra khỏi cửa nhà hay xuất hiện trên phố? và dắt xe đi bộ ngoài đường mà không nổ máy bình bịch thì có bị tính là vi phạm quy định hay không? Tôi đã tưởng tượng được ra cảnh hàng trăm hàng nghìn con người dắt xe thất thểu đi trên đường, vừa đi vừa canh me đồng hồ đeo tay, rồi khi đến giờ, mọi người sẽ nhảy phắt lên yên, giống hệt như một đội kỵ binh được lệnh xung phong trên chiến địa.

Vả lại, một khi đã cấm như vậy, rất có khả năng “giờ cao điểm” ở Hà Nội sẽ chuyển luôn sang những giờ không cấm xe máy, vì tỉ lệ người làm tự do và ở khối tư nhân giờ đã cao quá rồi, đâu có phụ thuộc vào giờ giấc hành chính xưa nay nữa.

Cùng theo “nguyên lý đề xuất” ấy, ta có thể nghĩ ra nhiều ý kiến đóng góp nữa, cái nào cũng có mức độ khả thi nhất định cả: chẳng hạn như ta hãy cấm phụ nữ lái xe ô tô, vì phụ nữ thường mất năm đến sáu “đỏ” mới đỗ được xe vào vệ đường, đỗ được rồi là mừng quá bỏ xe đó chạy biến đi, mặc cho xe xiên xẹo và bánh trước thường chếch một góc 45 độ so với thân xe, không những vậy họ lại còn hay nhầm chân ga và chân phanh; hoặc ta có thể cấm xe máy những ngày nhiệt độ hơn 25 độ, vì trời nóng mà ngửi khói nhiều người dân dễ bị ngất, vân vân và vân vân.

Bài học từ chuyện bắt buộc đội mũ bảo hiểm đã là quá rõ: một khi đã là bắt buộc và thực sự có lợi ích, thì sẽ áp dụng được, và áp dụng cho mọi người không có ngoại lệ, còn chừng nào chỉ là những manh mún, vá víu thì những đề xuất giời ơi đất hỡi chỉ xứng đáng làm đề tài cho những ai rỗi việc lúc trà dư tửu hậu mà thôi.

31 comments:

  1. ối dzời lên blog sớm thế nghĩa là (lại) bị bóc bài rồi ạ? :P

    ReplyDelete
  2. Cái cảnh nhảy phắt rất chi điện ảnh nhỉ? :))

    ReplyDelete
  3. á, à, đã chịu đội mũ bảo hiểm rồi à?

    ReplyDelete
  4. á à với cả í ò, are you high? :p

    ReplyDelete
  5. thôi thì cứ là phải đa năng vậy ;p

    ReplyDelete
  6. í à, bác bắt đầu có phong cách riêng rồi đới ;))

    ReplyDelete
  7. có từ lâu rồi, mà có nhiều, chưa biết chọn cái lào thôi hehe

    ReplyDelete
  8. Comment ngoài lề : Bác Nhị có biết ở VN, Anatole France đã được dịch những cuốn nào rồi không ạ ?

    ReplyDelete
  9. nhiều đấy chứ không ít đâu, vì A. France là thần tượng của một thời, một thời khác lại được coi là nhà văn tiến bộ chứ không tư bản đồi trụy:

    nổi tiếng nhất dĩ nhiên là "Le Livre de mon ami", bản dịch miền Bắc của Hướng Minh tên là "Sách của bạn tôi", bản miền Nam tên "Quyển truyện của bạn tôi" của Lê Ngọc Trụ cùng một người nữa, nếu tôi không nhầm thì là Lê Thị Hay; bản miền Nam theo tôi là rất dở

    những quyển tôi từng đọc (chép theo trí nhớ):

    Đảo Panh-goanh
    Bông huệ tím
    Thais
    Thiên thần nổi loạn (sách gối đầu giường một thời của tôi :p)
    một quyển không nhớ rõ, chỉ nhớ trong nhan đề chắc chắn có cái tên "Bonnard", chỉ sợ nhầm sang tên quyển "Lỗi lầm của Lol V. Stein" của Marguerite Duras :pp

    ReplyDelete
  10. à hình như Huệ Đỏ chứ không phải Huệ Tím, vì Huệ Tím thì lại lạc sang Hermann Hesse hic

    ReplyDelete
  11. Vâng, chính xác là Bộng huệ đỏ ạ , e thì hay bị nhầm sang Bông huệ trong thung . " Sách của bạn tôi " đang là gối đầu giường của e , bản dịch của Hướng Minh thật ... vô đối .

    ReplyDelete
  12. hề hề nhầm thế thì có ăn thua gì, nhầm "Thiên thần nổi loạn" thành "Thiên thần nổi giận" (Sidney Sheldon) thì mới ghê, đấy là sách gối đầu giường của 2/3 chị em thuộc khối công sở VN đấy :p

    ReplyDelete
  13. Tiện tay dắt dê , hỏi thêm bác tình hình A. Daudet thì sao ạ , ngoài " Những vì sao " và " Một thời niên thiếu " .

    ReplyDelete
  14. bác Daudet thì không đầu giường mấy vì bác í thuộc bộ ba hay phải học văn mẫu, rất là ớn: Daudet, Aymé và Camus đâm ra mình rất thù hehe

    chắc quyển Thằng nhóc (Le Chose) đã được dịch vì nhiều người nhắc đến lắm, nhưng bản thân mình thì chưa thấy bao giờ

    ReplyDelete
  15. à đã thích mấy bác này chắc cũng sẽ thích một bác mới hơn là Erik Orsenna, thử chưa?

    ReplyDelete
  16. Quyển Thằng nhóc em có đấy, nhìn cũng hay hay. Cái đống của A.France em cũng có đủ cả, nhưng chưa đọc quyển nào được 10 trang, cuối cùng thì cho sạch sẽ :D

    ReplyDelete
  17. Cuốn kia là Tội ác của Sylvestre Bonnard

    Mình cũng kiên quyết không giữ cuốn nào của ông này:)

    ReplyDelete
  18. đúng là các bác có đọc mà chẳng phân biệt được hay dở :ppp

    ReplyDelete
  19. @ NL
    Le Petit Chose, không phải Le Chose. Của Daudet. Cuốn này tôi được thầy Roch Cường dậy, năm học Ðệ Ngũ, hay Ðệ Tứ, Trung Học. Theo tôi, 1 trong những cuốn tuyệt hay, nhất là để học tiếng Pháp.
    NQT

    ReplyDelete
  20. Chưa thử Erik Orsena bao giờ ạ . Bỏ quên A.F là một sự lãng phí lớn , em đọc Sách của bạn tôi và phát hiện ra cái bóng lồng lộng của A.F trùm lên " Gi ó lạnh đầu mùa " của TL lẫn " Tôi đi học" của TT . Hơi nản là các nhà văn VN ít khi chịu để ý học tập nghệ thuật kể chuyện của các nhà văn nước ngoài .

    ReplyDelete
  21. giời ạ, lớn rồi mà đọc sách còn phân biệt hay dở à:)

    ReplyDelete
  22. Le Petit Chose, tks, bác học ông Roch Cường à? tôi có một quyển sách dạy tiếng Pháp của Roch Cường, nhưng không biết đó là ai

    cậu ấm: Erik Orsenna, rồi sau đó thì Daniel Pennac :)

    ReplyDelete
  23. Daniel Pennac thì hình như có cuốn "Như một cuốn tiểu thuyết", sách nên gối đầu giường cho những tên gõ đầu trẻ tương lai:)

    ReplyDelete
  24. húi xời, Pennac thì nhiều lắm đấy

    ReplyDelete
  25. @ NL
    GNV có 3 ông thầy dậy Pháp Văn, 1, là Roch Cường, khi mới vô SG học trường Văn Lang của thầy Nguyễn Khắc Kham, lớp Ðệ Ngũ, sau qua học trường Thành Công,thầy Chu Tử, tức Chu Văn Bình, ông sau bị Diệm bắt, thì thầy Ðỗ Xuất Tỵ, thay thế. Ông này gạ GNV học giỏi, lấy bằng, Thầy lo cho đi du học bên Tây, vì ông làm ở Bộ Giáo Dục.
    Daudet còn viết nhiều giai thoại về Tartatin de Tarascone, đọc thú lắm.
    Anatole France, Hôm nay tôi đi học, của Thanh Tịnh,là từ Les Humanités mà ra,đọc cái nọ ra cái kia...

    ReplyDelete
  26. a, Tartarin cũng đã dịch rồi bác ạ

    ReplyDelete
  27. Đọc bài này thấy rất thích ! Nhị Linh mà viết sách thì mình sẽ mua đấy! Rất là trí tuệ và giàu óc quan sát mà văn phong và từ ngữ chắc cũng thuộc hạng cao thủ !

    ReplyDelete
  28. bây giờ làm ăn phải chắc cú bác ạ, chừng nào tìm được 1.000 người ký thỏa thuận sẽ mua sách thì em mới in :p

    ReplyDelete
  29. Moi doc Merci xong , ban do NXB Da Nang phat hanh nam 2007 , loi dan hoi dieu dieu .

    ReplyDelete
  30. ba hay bốn quyển xuất bản gần đây nhất ở VN theo anh không nên đọc, ớn lắm :p

    ReplyDelete
  31. thật ạ? em lên facebook lập hội 1000 người kêu gào bác Nhị Linh in sách liền đới :P

    ReplyDelete