Aug 21, 2025

Cũng được

(tiếp tục Robert Musil)


Đã nói đến sự thể, mỗi thời lại có không chỉ các thứ mốt quần áo hay mốt về lối sống, cách suy nghĩ (Việt Nam bây giờ đang là một thứ New Age, nhưng mà lại là old New Age) - "mốt thì xấu" (Barthes) - mà còn có những thứ mốt về expression (nói năng, nhất là sự đưa đẩy nói), còn cần phải nhìn vào một yếu tố khác:


Aug 18, 2025

ý là


tiếp tục "dính""tiếp M"

(xưa kia, tôi cứ nghĩ, những ai nói "Chúa ơi", nhất là những người cứ mở miệng là "Chúa ơi" thì đương nhiên theo đạo: chỉ ai nuôi chó thì mới "Lu, Lu" gọi con chó của mình chứ; nếu không thì, Chúa nào? cho đến một ngày kia tôi nhận ra không phải như tôi nghĩ, thậm chí phần lớn những người nói thế không hề theo đạo; thế thì, quả thật, C nào?)


Aug 13, 2025

vive

không có đất liền: cái gì cũng liên tục trượt đi; chính vì thế người ta thích biển, vừa thích vừa sợ, sự thích bắt nguồn từ nỗi sợ

(EK)


tiếp tục dính, chépVili (ối kinh quá)


Ẩn dụ của Paul Ricoeur,

Aug 11, 2025

Dính nước

nghl: không có gì - cho dù đã hết sức nỗ lực, vì nghĩ đến trách nhiệm (đã mở ra một mục mới, mục "nghl", thì cần phải chăm lo bồi bổ content cho nó), tôi vẫn không nghl được gì; nhưng đấy là do hoàn cảnh khách quan: tôi bị ngồi kẹp vào giữa, một bên là mấy người nói một ngôn ngữ Xlavơ nào đó còn bên kia, thứ tiếng gì đó mà thậm chí tôi còn không xác định nổi nguồn gốc

tiếp tục: boursophil, chépĐến Đội Cấn

Một quyển sách bị dính nước thì:

Aug 7, 2025

chép

đã nốt, giờ lại chép

Chép hay nốt là những gì thuộc vào số cho thấy rõ nhất "Show, don't Tell" (nền tảng của cái nhìn vào poetics of novel của Wayne Booth, chẳng hạn). Như đó cũng là một sự chép.

Những thứ chạy qua trước mắt và được chép lại: chúng có thể raw đến mức nào? Không hề chắc là chúng thực sự raw, vì luôn luôn có một sự can thiệp của một cái: ý thức; chính cái mà chúng ta (tức là, con người nói chung, con người ở mức độ trừu tượng) chọn lấy, cái duy nhất mà chúng ta chọn, sẵn sàng bỏ đi mọi điều khác, chính nó hoàn toàn có thể gây phiền nhiễu khủng khiếp. Chẳng bao giờ đến được thực tại nếu không có ý thức, nhưng cũng chính ý thức lại ngăn cản sự đến với thực tại ấy.

Không bao giờ đâu.