Aug 1, 2009

Suite

+ "Ta mới có thêm một Nguyễn Huy Thiệp. Vừa đọc xong một cái 29 trang của ông ấy tên là "Giọt máu" do Nguyễn Khải đưa, bảo đọc. Nhìn bản thảo đánh máy, lại nhìn cách chữa một vài chữ trong bản thảo rồi đọc. Chợt nghĩ: Người cầm bút này trọng chữ. Một nong thóc không to nhưng hột nào ra hột nấy, thường hột nào cũng chắc. Lại nghĩ: Người cầm bút mới xuất hiện này đã làm chú mục thiên hạ vì có một giọng điệu văn. Tôi không muốn bình phẩm sâu vào giọng điệu văn của Nguyễn Huy Thiệp (tôi có nghe Khải bàn và có góp bàn nhưng thôi, không nên cướp việc các nhà phê bình) mà chỉ muốn nói rằng: Cái nghề này, xét cho cùng nó có cái gì na ná công việc người làm hương. Cả một đời toát mồ hôi giã giã, nghiền nghiền, lại chẻ tre, phơi sương nhuộm sương, quần quật, vất vả thế mà rồi cuối cùng chỉ để nhằm mục đích thu hoạch lấy một chút mùi hương tan vào trong không khí. Mà rồi cả người mua cũng thế, cầm đồng tiền đi mua một cái gì vô hình. Vì là vô hình cho nên nó tinh vi. Có người suốt đời chỉ mua hương của một nhà hàng. Cũng như có những nhà văn người đời chỉ đọc thấy tên đã cầm lấy đọc, bất kể viết về cái gì, thể loại gì, dù đó chỉ là một bài báo.

Giọng điệu văn cũng chẳng phải là tất cả nhưng nó lại là cái ánh phản chiếu của tất cả, nó vừa là cái hiện ra bề ngoài, hiện ra một cách thường xuyên, vừa là cái kết tinh lại của tất cả mọi yếu tố làm nên một cái thể nhà văn, từ quan niệm, triết lý đến trình độ học vấn, thể trạng cơ thể, cho đến cái quan trọng nhất là tài năng."

(Di cảo Nguyễn Minh Châu, NXB Hà Nội 2009, tr. 393-394)

+ Hôm trước viết linh tinh về các bài hát Pháp, viết một lúc thì quên phéng mục đích ban đầu là giới thiệu một ban nhạc mà tôi mới biết.

Hồi ấy hỏi Manolito, à quên Marcelino :) (là người vẽ cái tranh trên bìa quyển Lần đầu tiên - của ai đố các bác :) là có gì gần đây đáng nghe không. Sau một thời gian, giờ cũng không nhớ bằng con đường lắt léo nào nữa, Marcelino gửi cho tôi đĩa nhạc Chevrotine của Holden. Quả thực là nhạc hay, nhất là bài này ("Madrid"), nghe không khác gì ma túy, như là nghe Lou Reed (ý tôi là cảm giác như ma túy chứ không định so sánh gì).

Serge Gainsbourg không phải là một người dễ nghe, thành thử nếu muốn tìm hiểu các bác nên nghe những bài hấp dẫn một chút, theo tôi có thể là bài này.

8 comments:

  1. Em đọc Nguyễn Huy Thiệp em không thấy hương mà em thấy chuối

    ReplyDelete
  2. Cái truyện mới của bác Nguyễn Huy Thiệp tên là Cà phê Hàng Hành trong quyển Cà phê Hàng Hành hơi gây thất vọng. Mình đã từng thích bác này, và trông đợi hơi nhiều.

    ReplyDelete
  3. Café hàng Hành in trên báo cũng lâu lâu rồi, đâu có mới mẻ gì nữa!

    ReplyDelete
  4. Truyện thì lâu rồi, nhưng tập truyện mang tên đó thì cũng mới thôi. Truyện này nếu tôi không nhớ không nhầm thì đăng báo Tết SGTT năm 2007, sau "Văn nghệ" có in lại. Thuộc loạt truyện viết đăng bào Tết của NHT, trước đó còn có "Cánh buồm nâu thuở ấy", theo tôi còn dở hơn cả "Cà phê Hàng Hành".

    ReplyDelete
  5. Oh Chevrotine est sympa. Merci Nhị Linh. Đúng là Madrid có đoạn sax nghe mị nhất album, Les Cigales uể oải em rất thích, En semtembre cũng dễ thương, còn lại hơi décevant nhất là l'orage có Murat dưa leo dưa góp giọng thì quá là mièvre. Bác này cứ em nào xinh xinh hay hay cũng nhảy vào hát chung haha. Giọng cô này lúc thì giống Françoise Hardy ghê, lúc thì giống em gì của Cardigans, lovelyyyyyyyyy!

    ReplyDelete
  6. Theo như mình biết thì hiện tại có 2 tập truyện ngắn dùng tên các truyện ngắn của Nguyễn Huy Thiệp làm nhan đề (chắc là để câu khách! Hihih!), đó là “Cà phê hàng Hành” và “Muối của rừng”. Tập sau thì chưa đọc, nhưng tập trước thì là cả một sự thất vọng.

    ReplyDelete
  7. "Giọng điệu văn cũng chẳng phải là tất cả nhưng nó lại là cái ánh phản chiếu của tất cả, nó vừa là cái hiện ra bề ngoài, hiện ra một cách thường xuyên, vừa là cái kết tinh lại của tất cả mọi yếu tố làm nên một cái thể nhà văn, từ quan niệm, triết lý đến trình độ học vấn, thể trạng cơ thể, cho đến cái quan trọng nhất là tài năng."

    Hồi lâu rồi cuốn sổ tay của mình lạc mất. Không ngờ rơi vào tay Nguyễn Minh Châu.

    ReplyDelete
  8. Có phải quyển sổ ở ngoài vẽ tay hình đứa con gái thắt bím tóc cầm tay thằng con trai mặt tàn nhang, với cả dòng chữ mực tím nắn nót "Ghi chép nghệ thuật của GM - người trai khói lửa (trong lúc chờ Narciss)" không bác?

    Nếu đúng thì là em nhặt được rồi chuyển cho NXB, định in riêng một quyển, chắc trong khi in quyển NMC thì nhầm lẫn kỹ thuật gì đó lẫn luôn quyển sổ tay của bác vào đấy (tình huống giống như trong cuốn tiểu thuyết về con mèo Murr của Hoffmann đấy bác).

    ReplyDelete