“Lửa. - Lửa là vật chất hân
hoan, biến thành một niềm tín mộ. Phải chăng lửa là nơi vật chất và tinh thần
phân tranh, là nơi đất đá vô tri vì một niềm phấn khởi đã được có linh hồn? Lửa:
đó là kinh cầu tự của toàn Vũ trụ từ buổi sơ khai đến ngày tận thế.”
(Huy
Cận - Kinh cầu tự)
Các nhà nghiên cứu Lửa
Thiêng trước đây đã khám phá được quá nhiều điều giống nhau. Nhưng văn
chương dường như nằm ở chỗ khác chứ
không phải chỗ giống. Những điều đã
được phát hiện lại luôn luôn quá đúng (nên mới được đồng thuận cao như vậy).
Nhưng thơ ca có vẻ chẳng mấy khi nằm ở các khoảng tuyệt đối đúng. Vốn dĩ đặc
trưng của thơ là độ hàm súc ngôn từ khiến cho mọi phát ngôn của thơ (hay) đều
là chân lý, nên phê bình thơ nhằm đến các phát ngôn chân lý đơn thuần là một tautology nhàm chán.