May 26, 2011
Làng quê thì
Thật ra thì tôi cũng có số báo tai tiếng này, và tất nhiên cũng thấy ngay là mất béng cái mông từ lúc đầu tiên nhìn thấy :)
Vụ này đã được bác Lam Điền làm một bài trên Tuổi trẻ. Từ ngày được tình cờ gặp uống nước chè với bác Lam Điền đâm ra tôi rất lấy làm hâm mộ hàm én mày ngài của bác í. Nhưng mà cũng nhờ việc này mà hình như lần đầu tiên Tuổi trẻ nhắc đến Văn nghệ :p
Mấy hôm sau nghe tin hội viên Hội Nhà văn phản ứng dữ lắm, không phải vì cái sự "mônh"-"mông" (mục "dọn vườn" của tờ Văn nghệ còn đầy lỗi cơ mà, hội viên quen quá rồi hihi) mà họ phản ánh nội dung truyện này ám chỉ kinh quá, nói xấu các thứ. Ngay một vài vị chức sắc của Hội cũng gật gù, bảo xem ra cũng có vấn đề. Khổ thân bác Ngô Phan Lưu, cứ liên tiếp dính hết vụ này đến vụ khác. Cách đây một hai năm Ngô Phan Lưu viết báo Tết đã bị giới văn nghệ Phú Yên phản ứng lắm rồi.
Điều tôi thấy hay nhất là "Làng quê thì mênh mông" đã xuất hiện từ lâu lắm rồi, thậm chí đã in vào sách (tập Xoa tay và cười - vụ này thì tôi rõ lắm, vì tôi làm quyển sách đó :p) Vậy thì vấn đề ở đây là gì? là tại làm sao người ta lại quy kết lung tung cho một truyện ngắn theo tôi là hết sức xuất sắc như "Làng quê thì mênh mông" à? hì, không, vấn đề là ở chỗ hội viên Hội Nhà văn hình như chỉ đọc mỗi báo Văn nghệ.
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Hahaha, chuyen that ha bac?
ReplyDeletevâng, thật chứ bác, bài của bác Lam Điền đây này:
ReplyDeletehttp://www.baomoi.com/Home/SachBaoVanTho/tuoitre.vn/Vet-han-tren-dung-nhan-lang-van/6267857.epi
(máy ảnh của bác í tốt hơn máy ảnh của tôi hic)
Ừ mà truyện này in đi in lại mấy lần rồi, sao có người bây giờ mới đọc nhỉ. Đọc truyện này sợ chết được, đến nỗi không cần biết có ám chỉ gì hay không (thực ra truyện nào chả ám chỉ cái gì đó) chỉ cần bị nó làm sởn tóc gáy là đã thấy bút lực kinh hoàng của bác NPL rồi.
ReplyDeleteTruyện này là một trong những truyện để lại cảm giác nôn nao bứt rứt mãi cho người đọc, giống như truyện Mẩu dây thừng (của ai mình quên mất rồi- Guy de Maupassant?)Cảm giác thôi chứ 2 truyện viết rất khác nhau .
em cũng nhớ truyện đó, hình như của Maupassant thật
ReplyDeleteEm phát hiện, bác Lam Điền có công lớn lắm á. Không chỉ vì bác ý bắt được lỗi chính tả, mà còn vì bác í biết "la to" và "la khỏe". 2 vụ rồi á (kể cả vụ Thi nhân VN). Hi hi hi!!!
ReplyDeleteHey very interesting blog!
ReplyDelete